Hít thở


Hôm nay mình lập kỉ lục, lần đầu tiên ngồi 5 tiếng thư viện mà ko fải nói chuyện, mất tập trung... chẹp... ái mộ... Điều hài lòng nhất trong ngày là lúc đi ra khỏi cửa trường, hít thở một cái căng phổi, để biết là mình sống, để tận hưởng, để đi tiếp... nhận ra trong không khí lúc đó, có mùi lạnh, có mùi trong lành, có mùi khen khét, quen thuộc như mùi khói bếp, mùi vùng quê VN... thấy thân thương và vui lắm, hít lấy hít để.. chắc họ đốt lá , trường nằm trên đồi, phải nói là lại nằm trên đồi, fải leo dốc, nhà cửa khu này nó gần với bên Bỉ, làm mình sợ sợ, gai gai, chạnh lòng, nhưng trời tối sớm, nó phủ mở tất cả và chỉ còn mùi lạnh khét :D... ngồi bến xe buýt, quay ra thích nhoẻn miệng cười với bạn ngồi cạnh, giờ tan tầm, xe cộ với những ánh đèn vàng... cảm giác thân thương vẫn còn đó, bỗng thấy như đang ở nhà vậy. Chịp!
Tối về nhà và thấy ngày thật ngắn...
Mong một ngày hòa vào dòng người ở đây... hô hô

Popular Posts